Tháºt đáng hổ thẹn nếu cứ sống trôi lăn, để cuá»™c Ä‘á»i lừa lá»c, thay khóc đổi cưá»i. Nếu ta chỉ biết sống vá»›i khoái cảm trong nguồn sinh lá»±c tuôn chảy từ bầu sữa mẹ nguyên sÆ¡, tuy hưởng được má»™ng Ä‘á»i bất tuyệt, nhưng cÅ©ng không thoát khá»i vô thưá»ng sinh tá»; giống như cây nấm má»c giữa rừng hoang, tươi mà u hôm nay để rồi mục nát ngà y mai. Hoặc giả ta sống chế ngá»± bằng cách tá»± giam mình trong công việc, cố tạo dá»±ng cuá»™c Ä‘á»i phù du nà y thà nh má»™t tòa lâu đà i để rồi quên sống cho chÃnh mình, như váºy không khác gì má»™t công cụ, dù có sáng tạo má»™t cái gì trưá»ng cá»u chăng nữa nhưng cuá»™c Ä‘á»i rồi cÅ©ng cằn cá»—i mất hết tá»± do, nhá»±a sống khô cạn, không còn gì sinh thú...
— Hermann Hesse
hesse